Jacob Barnet sinh vào năm 1998 ở bang Indiana, Mỹ. Khi mới 2 tuổi, em bị chẩn đoán mắc chứng tự kỷ nặng. Nhiều bác sĩ và chuyên gia dạy dỗ cho rằng Jacob sẽ không khi nào hòa nhập được với xã hội, thậm chí, cậu bé khổ thân sẽ không lúc nào biết đọc, biết viết hay nói chuyện.
Những lời nhận định, phán đoán của chuyên gia như một mũi dao nhọn đâm vào tim gan của ông Michael Barnett và bà Kristine Barnett. Jacob là đứa con thứ ba của họ và họ không cho phép bản thân mình tin vào sự thật đó. Bà Kristine luôn tin rằng trong mọi đứa trẻ luôn có một tia sáng.
Vậy là nhiều cách thức điều trị được áp dụng, hàng loạt chương trình giáo dục đặc biệt giúp Jacob phục hồi được thi hành nhưng kết quả đều thất bại. Cậu bé tự kỷ ngày càng nặng và sống khép kín hơn.
Với sự kiên trì, bà đã nuôi dưỡng con trai trở thành một nhân tài toán – lý với chỉ số IQ 170, cao hơn Einstein. Jacob còn được dự đoán sẽ giành giải Nobel khi mới chỉ 14 tuổi.
Jacob Barnet sinh năm 1998 ở bang Indiana, Mỹ. Khi mới 2 tuổi, em bị chẩn đoán mắc chứng tự kỷ nặng
“Suốt thời gian đó, thằng bé không nói được bất kỳ từ nào, không giao tiếp ánh mắt với bất kỳ ai, không phản ứng lại khi được gọi tên. Nếu được ai đó ôm, thằng bé sẽ đẩy người đó ra”, mẹ của Jacob, bà Kristine Barnett chia sẻ.
Không đầu hàng số phận, bà Kristine Barnett đã luôn nỗ lực đồng hành cùng con chiến đấu lại bệnh tật. Với sự kiên trì, bà đã nuôi dưỡng con trai trở thành một thần đồng toán – lý với chỉ số IQ 170, cao hơn Einstein. Jacob còn được dự báo sẽ giành giải Nobel khi chỉ mới 14 tuổi.
Thành công của thiên tài Jacob Barnett một phần lớn là nhờ sự cỗ vũ của gia đình, đặc biệt là người mẹ tận tụy, hết mực yêu thương và không từ bỏ hy vọng. Vậy bà Kristine đã nuôi dưỡng và dạy dỗ cậu con trai đặc biệt của mình như thế nào?
Xem thêm:
- 7 cách giúp trẻ trở nên độc lập
- Những chuyên môn sống còn cha mẹ nên biết khi dạy con
Tự áp dụng một chương trình học riêng cho con
Sự trưởng thành của Jacob là một chứng minh tiêu biểu cho quyết tâm cao cả của người mẹ 39 tuổi, Kristine. Ban đầu, bà Kristine đã đặt niềm tin của mình vào sự hiểu biết của các nhà tâm lý học, những người sẽ được khả năng giúp con bà phát triển bình thường nhưng rồi niềm tin ý cũng không giúp Jacob khá lên.
Mặc cho những chuyên gia và cả giáo viên đều nói Jacob bị tự kỷ nặng và hầu như không còn kỳ vọng để học tập và phát triển như những đứa trẻ bình thường, mẹ của cậu bé vẫn không hề mất niềm tin ở con.
“Suốt cả một thời kỳ, Jacob luôn tiếp xúc với các nhà chữa trị ngôn ngữ, nhà vật lý trị liệu, nhà tâm thần học và tâm lý học… Mỗi khi nhìn thấy nó chơi với quả bóng, họ lại ném nó đi và thay vào đây là nói chuyện với thằng bé, tuy nhiên Jacob đã tự phát triển theo cách riêng của nó”, bà Kristine cho hay.
Được chẩn đoán mắc chứng tự kỷ khi mới chỉ 2 tuổi, Jacob đã được cha mẹ cho theo học chương trình giáo dục đặc biệt nhưng tất cả các cách thức đều không có tác dụng mà cho dù còn khiến tất cả trở nên tồi tàn hơn.
Jacob Barnett (cuối cùng, phía bên trái bức ảnh) cùng gia đình.
Các nghề giáo ở trường luôn khuyên bà Kristine chỉ dạy Jacob những thứ căn bản nhất, và đừng cho học cậu học những thứ cao vời. Cuối cùng, cha mẹ cậu bé quyết định không đưa con đến trường mà tự đặt ra chương trình dạy học ở nhà. Với kinh nghiệm của một giáo viên mẫu giáo, bà Kristine khuyến khích con trai tự rèn luyện thông qua các hoạt động mến mộ như vẽ, toán học và giải câu đố.
“Đối với người làm cha làm mẹ mà nói thì vấn đề đi ngược lại với lời dặn của các vị giáo sư, các chuyên gia là một điều không hề hay ho, cho dù là đáng sợ. Nhưng trong thâm tâm tôi biết rõ rằng, nếu đặt thằng bé cứ mãi theo học chương trình đặc biệt đó, nó sẽ không lúc nào có cơ hội trở thành một đứa trẻ bình thường”, bà mẹ lý giải quyết định của mình.
Đi theo một số gì cậu bé thích để nuôi dưỡng sự phát triển của em
Sau khi được bác sĩ thông báo về bệnh tình của con trai, cha mẹ Jacob bắt đầu chú ý hơn đến những thứ mà cậu con trai của mình đang làm hơn là những gì em không làm. Họ quyết định nên đi theo một số gì cậu bé thích để nuôi dưỡng sự đi lên của em hơn là ép em làm những điều bình thường.
Khi nhận ra Jacob có hứng thú với thiên văn học, cha mẹ Jacob bắt đầu nuôi dưỡng lòng ham hiểu biết của em về lĩnh vực này.
“Con tôi thích các hành vi lặp lại. Nó có thể chơi với một chiếc ly và nhìn vào ánh sáng, xoay trở nó hàng giờ không ngừng. Thay vì cất cái ly đi, tôi mang thêm cho con 50 cái ly, đổ đầy nước với những mức khác nhau và sẽ cho con được tha hồ khảo sát. Tôi mang cho con tất cả các gì con thích”, bà Kristine kể lại.
Khi nhận ra Jacob có hứng thú với thiên văn học, cha mẹ Jacob bắt đầu nuôi dưỡng lòng ham hiểu biết của em về lĩnh vực này. Họ mua nhiều sách cho Jacob và thường xuyên dẫn em đi tham quan nhà loại hình vũ trụ.
Đến khi học lớp 5, Jacob đã biết thành chán nản với các buổi học toán ở trường tiểu học. Mỗi khi đến lớp về, Jacob ngồi yên lặng trong 1 góc nhà và bắt đầu có những triệu chứng thu mình lại. Bố mẹ em rất lo âu sợ bị mất em lần nữa, sợ em trở về với toàn cầu ngày xưa khi lên 2 tuổi.
Sau đó, theo lời chỉ bảo của các chuyên gia, cha mẹ Jacob cho em thôi học tiểu học và đăng ký chương trình học sớm tại ĐH Indiana. Đó là chương trình này dành riêng cho các trẻ em có tài năng.
Chính những nỗ lực của bà mẹ đã dần dần biến Jacob từ một đứa trẻ tự kỷ nặng, sau này mù mịt thành một thiên tài vật lý.
Nhờ môi trường học tập thích hợp, tránh bị gò bó và áp đặt tiêu chí của hệ thống giáp dục truyền thống, Jacob đã thay đổi và hoàn thành chương trình trung học. Tại đây, tài năng của Jacob được tỏa sáng, biến cậu trở thành một thiên tài thật sự. Jacob bắt đầu nghiên cứu toán học và vật lý thiên văn. Ngoài ra, cậu còn nhận dạy kèm toán cao cấp cho những sinh viên của trường và làm trợ lý nghiên cứu cho các nhà khoa học.
Vào năm 2013, khi mới 15 tuổi, Jacob đã nộp hồ sơ và đã được trao vào Viện vật lý lý thuyết Perimeter ở phố xá Waterloo, bang Ontario (Canada) để học tiến sĩ. Đây là một trong những viện vật lý danh giá nhất thế giới. Cậu bé tự kỷ ngày nào đang là người trẻ nhất từng được nhận vào viện, theo hãng tin CTV News của Canada.
“Em hy vọng có thể truyền cảm hứng cho các bạn nhỏ tuổi, từ đó khuyến khích họ làm cái gi mình yêu thích. Đó cũng có thể có thể là nghiên cứu khoa học, vật lý hay là những thứ khác không thuộc khoa học”, Jacob chia sẻ.
Theo EVA
Sưu Tầm: Internet